- Tiến sĩ Luật Cù Huy Hà Vũ
Điều vô cùng nghiêm trọng là từ ngày 12 tháng 12 năm ngoái, 2009, Bauxite Việt Nam liên tục bị “tin tặc” đánh phá khốc liệt, mạng bị sập nhiều lần, thậm chí cả các hộp thư điện tử cá nhân của Giáo sư Nguyễn Huệ Chi và Nhà giáo Phạm Toàn cũng bị chúng trộm cắp mật khẩu hoặc “nhái” địa chỉ để “chế” và phát tán một số thư mạo danh người này để đả kích, xúc phạm danh dự người nọ. Nếu như hành vi đầu cùa “tin tặc” dù là thô bạo và trắng trợn nhưng cũng chẳng làm nhụt được chí của ai thì hành vi sau của chúng quả vô cùng hiểm độc bởi không chỉ nhằm ly gián những người chủ trương Bauxite Việt Nam với nhau mà chính là còn nhằm ly gián những người ký Kiến nghị và ủng hộ trang mạng, hòng đẩy cả một phong trào yêu nước và dân chủ rầm rộ nhất từ trước đến nay đi đến chỗ tan rã.
Thế nhưng như mọi người đã thấy, những “mưu ma chước quỷ” nói trên ngay lập tức đã thất bại thảm hại với lời kết án “bọn lưu manh tin học” thật đanh thép và đầy khinh bỉ của Nhà giáo Phạm Toàn, với các thư “chế” sặc mùi mật thám tuốt tuột bị vụt vô sọt rác mà bằng chứng là không có bất cứ trang mạng nào dù trong hay ngoài nước đăng lại. Mặc dù vậy, để khôi phục một cách bền vững Bauxite Việt Nam, không thể không đặt câu hỏi: Ai là kẻ chủ mưu và làm cách nào để diệt trừ tận gốc những hành vi bỉ ổi và để tiện ấy ?!
Tất cả những ý kiến mà tôi nghe được cho đến nay đều cho rằng hỏi tức trả lời: Chính Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng đã chỉ đạo “xóa” Bauxite Việt Nam bởi run sợ trước ảnh hưởng xã hội ngày một lớn mà trang mạng có được bằng những phản biện quyết liệt mà rất khoa học và đúng pháp luật đối với quyết định cho phép khai thác bauxite tại Tây Nguyên và các quyết định trái pháp luật khác của Chính phủ và Thủ tướng, bằng những phanh phui không khoan nhượng những bất cập, tha hóa và phản dân chủ của hệ thống chính trị hiện hành, cốt lành mạnh hóa hệ thống, và chỉ đạo này đã được “ẩn” dưới Công văn 8500/VPCP-TH do Thủ tướng ký đầu tháng 12/2009 giao Bộ Thông tin và Truyền thông tiến hành kiểm tra các trang mạng “có phép và không phép” và báo cáo Thủ tướng trước 15/12/2009! Nghĩa là, trang mạng nào làm ngứa “nhãn” Thủ tướng hay không theo “lề phải” thì cứ việc rút giấy phép, thu thẻ (nhà báo) khỏi cần nêu lý do đối với loại “có phép” (như đã làm đối với trang mạng của Tạp chí Tia sáng vào ngày 27/10/2009 sau khi trang này đăng bài “Giáo dục: xin cho tôi nói thẳng” của Giáo sư Hoàng Tụy), còn đối với loại “không phép” thì dùng “tin tặc” thủ tiêu là tuyệt chiêu! Tóm lại, dưới góc nhìn của cư dân mạng có óc hài hước, Thủ tướng đã biến Bộ bốn T – tên gọi khác của Bộ Thông tin và Truyền thông – thành “Bộ Thu thẻ tùy tiện”, “Bộ Thực thi Tin tặc”, hay gọn lại, “Bộ Thu thẻ – Tin tặc”!
Và không phải ngẫu nhiên, vẫn những ý kiến trên, mà Công văn 8500/VPCP-TH lại rất “đồng điệu” với Quyết định số 97/2009/QĐ-TTg ngày 24/7/2009 của Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng độc đoán cấm các tổ chức khoa học và công nghệ công khai “phản biện về đường lối, chủ trương, chính sách của Đảng, Nhà nước” (thật kỳ quái, phản biện mà không công khai, tức không để công chúng biết để giám sát đối tượng được phản biện, thì đó là lối “góp ý”, “phê bình” áp dụng cho sinh hoạt nội bộ Đảng và chính quyền, không tiếp thu thì “ghế” cũng chẳng hề hấn gì miễn được “sếp” đỡ, chứ đâu phải là phản biện như một chế tài, không sửa sẽ bị dân loại bỏ, trừ phi chính quyền không “từ nhân dân mà ra”!), dẫn đến IDS, Viện Nghiên cứu Phát triển tư nhân đầu tiên của Việt Nam có tiếng nói mạnh mẽ độc lập với Chính phủ, phải tự giải thể vào trung tuần tháng 9 cùng năm.
Nói cách khác, việc đánh phá Bauxite Việt Nam và những người chủ trương trang mạng dứt khoát không phải là hành vi đơn lẻ hay nhất thời của Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng nhằm vô hiệu hóa những kẻ dám “chọc gậy bánh xe dự án bauxite” đang quay tít mà ngược lại, nằm trong cả một chiến dịch quy mô do Chính phủ tiến hành nhằm bóp nghẹt mọi phản ứng xã hội trước những “chủ trương lớn của Đảng và Nhà nước” làm lén Quốc Dân Đại hội nói riêng, bịt miệng giới Trí thức Yêu nước chuộng Công lý và Dân chủ nói chung để “giữ vững ổn định chính trị”, tức giữ statuquo – nguyên trạng “chế độ xã hội chủ nghĩa”, nhất là trong bối cảnh Đại hội XI của Đảng đã cận kề…
Về logic hình thức, tức về hiện tượng mà nói thì những ý kiến trên là rất thuyết phục. Tuy nhiên với tư cách một người làm công tác pháp luật, tôi chưa vội kết luận, không chỉ vì chưa có chứng cứ cụ thể và trực tiếp – “bắt tận tay, day tận trán” như các cụ vẫn nói – mà còn vì những ý kiến trên quá chủ quan, đã đánh giá quá thấp Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng bởi dẫu có bất đồng chính kiến với Bauxite Việt Nam đến đâu, không đời nào Thủ tướng – người không ngớt hô hào xây dựng Nhà nước pháp quyền vì Dân – lại có thể hành xử phản pháp luật đến như vậy!
Thực thế, các hành vi phá hoại trên của “tin tặc” đã xâm phạm nghiêm trọng những quyền cơ bản của công dân được Hiến pháp và Pháp luật bảo hộ và bị các Nhà lập pháp liệt vào danh sách tội phạm thể hiện tại các quy định pháp luật sau:
- Điều 69 Hiến pháp: “Công dân có quyền tự do ngôn luận, tự do báo chí, có quyền được thông tin…”
- Điều 73 Hiến pháp: “Thư tín, điện thoại, điện tín của công dân được đảm bảo an toàn, bí mật”.
- Khoản 2 Điều 10 Pháp lệnh bưu chính, viễn thông: “Nghiêm cấm thu trộm, nghe trộm thông tin trên mạng viễn thông, trộm cắp, sử dụng trái phép mật khẩu, khoá mật mã và thông tin riêng của tổ chức, cá nhân khác”.
- Điều 125 Bộ Luật hình sự về “Tội xâm phạm bí mật hoặc an toàn thư tín, điện thoại, điện tín của người khác” quy định: “Người nào chiếm đoạt thư, điện báo, telex, fax hoặc các văn bản khác được truyền bằng phương tiện viễn thông và máy tính, hoặc có hành vi trái pháp luật xâm phạm bí mật hoặc an toàn thư tín, điện thoại, điện tín của người khác” với hình phạt “cải tạo không giam giữ từ một năm đến hai năm hoặc phạt tù từ ba tháng đến hai năm” trong trường hợp “có tổ chức, lợi dụng chức vụ quyền hạn, phạm tội nhiều lần, gây hậu quả nghiêm trọng” quy định tại các Điểm a, b, c, d Khoản 2 Điều này.
- Điều 122 Bộ Luật hình sự về “Tội vu khống” quy định: “Người nào bịa đặt, loan truyền những điều biết rõ là bịa đặt nhằm xúc phạm danh dự hoặc gây thiệt hại đến quyền, lợi ích hợp pháp của người khác”với hình phạt “phạt tù từ một năm đến bảy năm” trong trường hợp “có tổ chức, lợi dụng chức vụ quyền hạn, đối với nhiều người, ” quy định tại các Điểm a, b, c Khoản 2 Điều này.
Vậy để trực tiếp bảo vệ quyền và lợi ích hợp pháp của mình đồng thời gián tiếp chứng minh Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng “vô can” một cách có căn cứ pháp luật, Giáo sư Nguyễn Huệ Chi và Nhà giáo Phạm Toàn với tư cách chủ nhân trang mạng Bauxite Việt Nam, chủ nhân của những hộp thư điện tử bị tin tặc trộm cắp mật khẩu, khoá mật mã hoặc “nhái” địa chỉ và chủ nhân của những thư điện tử bị tin tặc chiếm đoạt để mạo danh vu khống người khác, hoàn toàn có quyền yêu cầu Nhà nước “nhập cuộc” bằng cách căn cứ Điều 100 (Căn cứ khởi tố vụ án hình sự) và Điều 101 (Tố giác và tin báo về tội phạm) Bộ Luật tố tụng hình sự để làm đơn tố cáo hoặc tố giác gửi Bộ trưởng Bộ Công an, Viện trưởng Viện kiểm sát nhân dân tối cao, Bộ trưởng Bộ Thông tin và Truyền thông về các tội phạm trên của “tin tặc” và đề nghị khởi tố vụ án hình sự “Xâm phạm bí mật hoặc an toàn thư tín, điện thoại, điện tín của người khác” theo Điều 125 và “Vu khống” theo Điều 122 Bộ Luật hình sự để truy tìm và đưa ra trước vành móng ngựa “bọn lưu manh tin học” và những kẻ chủ mưu.
Song song, hai ông có thể cậy tới sự giúp đỡ của Hiệp sĩ Công nghệ thông tin Nguyễn Tử Quảng, Giám đốc Trung tâm An ninh mạng BKIS thuộc Đại học Bách khoa Hà Nội, người đã rất thành công trong việc tổ chức tấn công và chiếm quyền kiểm soát hai máy chủ ở Anh được cho là nguồn gốc điều khiển các cuộc tấn công vào các trang mạng của Hàn Quốc và Mỹ vào tháng 7 năm ngoái. Tôi tin Tử Quảng không hổ danh Hiệp sĩ và cũng là một người yêu nước chân chính, tiếp nối dũng khí của bố vợ là Nhà báo Đăng Ngọc, Phó Tổng biên tập báo Đại đoàn kết bị buộc thôi việc do ngày 6/11/2007 đã đăng bức thư của Đại tướng Võ Nguyên Giáp phản đối phá bỏ Hội trường Ba Đình để xây Nhà Quốc Hội, sẽ hết mình vì Bauxite Việt Nam!
“Quyết sống!”, đó là câu trả lời của Giáo sư Nguyễn Huệ Chi gửi cá nhân tôi ngay khi Bauxite Việt Nam bị đánh sập. Không nghi ngờ gì nữa, đó cũng là lời tuyên thệ long trọng của những người khởi xướng trang mạng, tiếp nối lời thề “Quyết Tử cho Tổ quốc quyết Sinh” của những bậc Anh hùng nước Việt Mùa Đông năm 1946. Hậu sinh Cù Huy Hà Vũ này chỉ có thể nghiêng mình và noi theo trước khí phách của các Ông – những Chu Văn An của “Thất trảm sớ” thời nay – với niềm tin chắc nịch rằng những Nguyễn Huệ Chi, Phạm Toàn và Nguyễn Thế Hùng cùng hàng ngàn Nghĩa sĩ của Phong trào Kiến nghị 2009 đã và đang làm nên Lịch sử!
Hà Nội Mùa Đông 4/01/2010 – 9/01/2010
CHHV
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.